Saturday, October 27, 2007

[ Untitle ]



Hôm nay lại 1 người nữa nghỉ việc. Cho đến giờ cty mình chỉ còn lại 3 người (chỉ tính người làm việc trực tiếp) mà trong 3 người đó có 1 người lại không dính dáng gì đến project quan trọng của cty (mình đó ). Thế hóa ra mình ở lại cty mà như người thừa, ở lại cũng chẳng biết làm gì.

Ngày mốt lại phải đi làm tiếp, thật chẳng còn hứng thú nữa. Đến ngồi vào máy mà chẳng biết phải làm gì (có gì liên quan đến mình đâu mà làm). Cái project bự vậy mà 2 người làm, lại không hề có document gì hết, viết quên trước quên sau. Mình nghĩ cái project này mà customize lại đảm bảo crash, làm lại từ đầu là cái chắc. Đây không phải là cái mình nghĩ khi học ở trường về ngành Phần mềm, nó là khác kìa. Phần mềm là cái quy trình, có document và viết code 1 thì document lại 3. Mình cứ ngỡ thực tế là thế, giờ hóa ra không phải. Nói đi cũng phải nói lại, vì cái project này làm quá nhiều việc mà thời gian thì không có nên anh T. buộc phải code thẳng, không design gì cả. Có trách móc gì thì trách cái người đặt hàng không biết gì, cứ nghĩ làm nhanh là tốt.

Mình đang hy vọng, dù là không chắc lắm về cơ hội này nhưng phải có hy vọng thì mới giúp mình vượt qua được. Mong là mình có cơ hội thay đổi. Vui lên nào


Powered by ScribeFire.

Monday, October 22, 2007

Sâu và rộng

Sau 1 lúc giải quyết vấn đề kĩ thuật, nó rút ra kết luận với anh

- Thế mới biết, càng làm thì càng hiểu chi tiết hơn. Nó nói thế

- Cái đó là chú mò, hên thì giải quyết được thôi. Anh bình thản nói

- Mò gì, em dựa vào hiện tượng và tìm ra nguyên nhân rồi mới đọc sâu vô cái life cyrcle của Web page trong ASP.NET chứ bộ. Nó cãi

- Đó là sự khác biệt giữa biết sâu và biết rộng, nếu chú biết rộng thì chú thấy ngay cái sai là do đâu, từ đó đi vào nghiên cứu sâu để khắc phục lỗi. Anh giải thích

- Nhưng em suy nghĩ theo hướng vấn đề rồi mới dựa trên cái biết. Vụ life circle này em biết rồi. Nó nói để anh không nghĩ là nó mò lỗi

- Giờ chú nghĩ xem, giữa biết sâu và biết rộng thì cái nào tốt hơn. Anh kết luận

- Dĩ nhiên là biết sâu. Nó trả lời ngay

- Sai, biết rộng tốt hơn. Nhìn từ trên cao xuống thì rõ hơn là nhìn từ dưới lên. Anh nói và đi về chỗ ngồi

Giờ nó suy nghĩ lại: "Đúng là thế. Biết rộng thì sẽ biết sâu dễ dàng nhưng ngược lại thì khó hơn".

Powered by ScribeFire.

Sunday, October 21, 2007

Mưa và quá khứ

Mắt biếc

Nguyễn Nhật Ánh

..............................................................

Tôi trở thành người bạn trai đầu đời của Trà Long,như trước đây bà tôi đã từng là người bạn gái của tôi. Ba Hà Lan ít khi nựng cháu, ông có những mối quan tâm riêng. Thương Trà Long, ông chỉ biểu lộ tình cảm của mình bằng ánh mắt âu yếm thầm lặng. Thường thường, ông chọc cho nó cười và trong khi nó cười chưa dứt, ông bỏ ra sau hè với chiếc liềm hoặc những bó mạ trên tay.

Tôi thương Trà Long với một tình thương đặc biệt. Nó là hóa thân bé bỏng của Hà Lan. Nó là sự nối dài số phận không may của mẹ nó. Ngay từ lúc lọt lòng, nó đã là đứa trẻ không cha và mới hơn một tuổi đã sớm rời khỏi vòng tay mẹ. Ngôi sao bản mệnh của cháu nằm lẩn khuất nơi đâu giữa bầu trời xanh thăm thẳm, đêm đêm chú mỏi mắt dò tìm sao chẳng thấy ? Cứ mỗi lần ngồi lặng ngắm Trà Long dạo chơi quanh quẩn bên bộ ván, lòng tôi không khỏi bâng khuâng

..............................................................

Hắn đọc truyện này đã lâu lắm, từ khi còn học lớp 6 rồi. Nhưng khi đọc xong hắn không thể đọc lại. Hắn sợ vì hắn có thể cảm nhận cảm giác của nhân vật Ngạn trong truyện. Hắn biết rõ những tình cảm, đau khổ, nhớ nhung của Ngạn qua lời văn. Hắn sợ rồi hắn cũng bị như vậy (thực tế là đã có lần hắn như vậy nhưng không buồn như của Ngạn) và hắn trân trọng những gì mà hắn đang có hiện giờ. Dù không phải ai cũng hiểu như hắn.
Có thể đây là nguyên do hắn trở nên quá khó hiểu với mọi người. "Uhm, có lẽ vậy" - hắn xác nhận


Powered by ScribeFire.

Friday, October 05, 2007

Я вас любил

Lâu quá không blog, làm cái cho xung nào




Я вас любил: любовь еще, быть может,
В душе моей угасла не совсем;
Но пусть она вас больше не тревожит;
Я не хочу печалить вас ничем.
Я вас любил безмолвно, безнадежно,
То робостью, то ревностью томим;
Я вас любил так искренно, так нежно,
Как дай вам бог любимой быть другим.


I love you, till now possibly
My heart's flame has not fade away
But let you be unpleasant no longer
Or your soul has a piece of sorrow
I love you silently, and hopelessly
With the shame, the jealous inside
I love you honestly with all my heart
Wish you'll be loved with a love as mine


Tôi yêu em đến nay chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai;
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa,
Hay hồn em phải gợn sóng u hoài.
Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng,
Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen,
Tôi yêu em, yêu chân thành, đằm thắm,
Cầu cho em được người tình như tôi đã yêu em.



P/S: cuối cùng cũng có việc làm, keke. Phải cố gắng nào



Powered by ScribeFire.

Monday, October 01, 2007

String scream = new String("trời ơi");

  1. Cài Visual Studio Service Pack 1 3 lần vẫn chưa xong
  2. Sau lần thứ 3 thì VS hư luôn
  3. Một lúc thì khám phá ra MSDN hư theo
  4. Cài lại VS không được (số là mình cài trên mạng - file cài đặt nằm trên máy chủ - nên không tin lắm là bộ setup hư, còn nghi ngờ là cái card mạng bị hư) vì bị hư file dll gì đó
  5. Tình hình là phải mang cái file ảnh VS từ nhà lên cài cho an toàn
  6. Giờ ngồi không chẳng biết làm gì . Thôi thì report lên cho đỡ buồn


Powered by ScribeFire.