Sunday, December 24, 2006

24/12/2006 23:11

Sau khi đi chơi Noel với em về, mình cảm thấy không vui cũng không buồn. Tại sao lại có cảm giác như vậy ?
Mình rất thương em, mình có thể bỏ ra thời gian và công sức của mình cho em nhưng mình không thể dẫn em đi chơi như một người yêu. Không hiểu vì sao khi nghĩ đến việc đi chơi (không cần đi với em, chỉ cần đi với bạn bè) là đầu của mình cứ như một tờ giấy trắng - không có một ý tưởng hay khái niệm gì về chuyến đi đó cả. Mình cũng không muốn như vậy nhưng đó dường như là tật xấu (có thể lắm) hay là bản tính của mình rồi, thật khó mà khăc phục được :).
Mình biết em sẽ thấy chán một anh bạn trai như mình :(. Nếu thật sự em nghĩ vậy thì chắc mình buồn lắm, đó không phải nỗi buồn vì bị người yêu đá (thật sự đấy nhá) mà là nỗi buồn của một người cô đơn, không ai hiểu được mình cả. Với những ai muốn có người yêu lãng mạn thì chắc nên tránh mình ra :-).
Viết ra những dòng này thấy đỡ hơn nhiều rồi, dù sao thì mọi việc vẫn tiếp tục.

Tôi yêu em

Tác giả: Puskin
Dịch: Thuý Toàn

Tôi yêu em: đến nay chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai;
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa,
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài.

Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng,
Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen,
Tôi yêu em, yêu chân thành, đằm thắm,
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em.

Tuesday, December 19, 2006

Xin chào Santa

Thế là một mùa Noel lại đến, nhưng Noel năm nay không giống như mọi khi nữa.
Mình không phải ngồi nhà thu lu chat chit hay đi lòng vòng với bạn. Nghĩ thấy cũng vui nhưng phía trước còn quá nhiều điều phải làm. Liệu em có phải là người mà mình đang tìm không ?
Để thời gian trả lời vậy !. Mà hình như mình thương em nhiều hơn là mình nghĩ. Dù em sẽ làm mình mất thời gian nhiều lắm đây.
T. nói rằng em sẽ làm cho mình khổ, hix hix. Nghe mà sợ quá

Wednesday, December 13, 2006

Tây tiến

Tây tiến

- Quang Dũng -

Sông Mã xa rồi Tây tiến ơi !
Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơi
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi

Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Heo hút cồn mây, súng ngửi trời
Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống
Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi

Anh bạn dãi dầu không bước nữa
Gục lên súng mũ bỏ quên đời !
Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người

Nhớ ôi Tây tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi

Doanh trại bừng lên hội đuốc hoa
Kìa em xiêm áo tự bao giờ
Khèn lên man điệu nàng e ấp
Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ

Người đi Châu Mộc chiều sương ấy
Có thấy hồn lau nẻo bến bờ
Có nhớ dáng người trên độc mộc
Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa

Tây tiến đoàn binh không mọc tóc
Quân xanh màu lá dữ oai hùm
Mắt trừng gửi mộng qua biên giới
Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm

Rải rác biên cương mồ viễn xứ
Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh
Áo bào thay chiếu, anh về đất
Sông Mã gầm lên khúc độc hành

Tây tiến người đi không hẹn ước
Đường lên thăm thẳm một chia phôi
Ai lên Tây tiến mùa xuân ấy
Hồn về Sầm Nưa chẳng về xuôi.

- Phù Lưu Chanh 1948 -

Nguyễn Khuyến

Thu vịnh

Trời thu xanh ngắt mấy tầng cao,
Cần trúc lơ phơ gió hắt hiu.
Nước biếc trông như tầng khói phủ,
Song thưa để mặc bóng trăng vào.
Mấy chùm trước giậu hoa năm ngoái,
Một tiếng trên không ngỗng nước nào?
Nhân hứng cũng vừa toan cất bút,
Nghĩ ra lại thẹn với ông Đào.

*******************************

Thu điếu

Ao thu lạnh lẽo nước trong veo,
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo.
Sóng biếc theo làn hơi gợn tí,
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo.
Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt,
Ngõ trúc quanh co khách vắng teo.
Tựa gối, buông cần lâu chẳng được,
Cá đâu đớp động dưới chân bèo
 

**************************

Bạn đến chơi nhà

Đã bấy lâu nay bác tới nhà.
Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa.
Ao sâu nước cả, khôn chài cá,
Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà.
Cải chửa ra cây, cà mới nụ,
Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa.
Đầu trò tiếp khách, trầu không có,
Bác đến chơi đây ta với ta.

nhớ con sông quê hương

Nhớ con sông quê hương
                                Tế Hanh

Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
Toả nắng xuống dòng sông ấm áp
Chẳng biết nước có giữ ngày giữ tháng
Giữ bao nhiêu kỷ niệm giữa dòng trôi
Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi
Tôi giữ mãi mối tình mới mẻ
Sông của quê hương, sông của tuổi trẻ
Sông của miền Nam nước Việt thân yêu
Khi bờ tre ríu rít tiếng chim kêu
Khi mặt nước chập chờn con cá nhảy
Bạn bè tôi túm năm tụm bảy
Bầy chim non bay lượn trên sông
Tôi dang tay ôm nước vào lòng
Sông mở nước ôm tôi vào dạ
Chúng tôi lớn lên mỗi người một ngả
Kẻ sớm khuya chài lưới bên sông
Kẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồng
Tôi cầm súng xa nhà đi kháng chiến
Nhưng lòng tôi như mưa nguồn gió biển
Vẫn trở về lưu luyến bên sông
Nhớ mãi cô em có đôi má ửng hồng
Thuyền anh đậu trong lòng em mãi mãi
Em có nhớ những buổi chiều êm ái
Nắng vàng loang trên mặt nước long lanh
Gió thổi lồng xáo trộn bóng em anh
Tiếng sóng vỗ, tiếng ta cười nhịp điệu
Nước chảy đời trôi anh vẫn níu
Những sắc ngày tươi thắm của hôm qua
Một mùa thu thơm ngát hương hoa
Hôm nay sống trong lòng miền Bắc
Sờ lên ngực nghe trái tim thầm nhắc
Hai tiếng thiêng liêng hai tiếng miền Nam
Tôi nhớ không nguôi ánh nắng màu vàng
Tôi quên sao được sắc trời xanh biếc
Tôi  nhớ cả những người không quen biết
Có những trưa tôi đứng dưới hàng cây
Bỗng nghe dâng cả một nỗi tràn đầy
Hình ảnh con sông quê mát rượi
Lai láng chảy lòng tôi như suối tưới
Quê hương ơi, lòng tôi cũng như sông
Tình Bắc Nam chung chảy một dòng
Không ghềnh thác nào ngăn cản được
Tôi sẽ đến nơi tôi hằng mong ước
Tôi sẽ về sông nước của quê hương
Tôi sẽ về sông nước của tình thương.

*******************************

Tế Hanh là một nhà thơ của miền Nam, tập kết ra miền Bắc theo hiệp định Giơ- ne- vơ năm 1954. Sống và làm việc ở miền Bắc hoà bình, nhưng ông luôn hướng tình cảm về miền Nam, nơi ông sinh ra và lớn lên.Ông đã gửi toàn bộ tâm tư của mình đối với quê hương vào bài thơ nổi tiếng mà có lẽ hầu như người Việt nam yêu văn thơ nào cũng biết, bài  Nhớ con sông quê hương. Ông chọn hình ảnh quê hương là con sông , nơi ông đã có nhiều kỷ niệm thời niên thiếu , để tâm sự, để gửi gắm.

  Nhớ con sông ngày xưa tức là tác giả nhớ đến những người bạn cũ, người yêu cũ còn ở lại miền Nam. Bạn bè ông, những người cùng có nhiều kỷ niệm với dòng sông, đã “mỗi người một ngả” và có lẽ ai cũng như ông: đều nhớ về dòng sông kỷ niệm. Có lẽ ông và các bạn ông đều mong đợi ngày trở về quê hương để làm sống lại những kỷ niệm xưa không thể nào quên được.

  Bài thơ thể hiện tình cảm rất chân tình. Tác giả chia bài thơ thành 2 đoạn. Ðoạn đầu giới thiệu hình ảnh con sông cùng những kỷ niệm với bạn bè, với người yêu khi tác giả chưa tập kết ra miền Bắc. Ðoạn cuối mô tả sự khát khao được trở lại quê hương, mong được đóng góp sức mình cho quê hương.

Sưu tầm

Sunday, December 10, 2006

Bản quyền phần mềm - Chuyện vui cuối tuần

Tự nhiên dạo này công an chịu khó đi kiếm mấy công ty rồi vào phạt với tội "vi phạm bản quyền phần mềm". Cứ mỗi khi đọc bài viết trên các trang báo điện tử nói vụ này tui lại cảm thấy buồn cười. Nhiều lúc mình thật sự không hiểu xử phạt như thế để làm gì ?
Lúc google thử coi có bài nào không thì gặp bài viết này. Trời đất, Titan là công ty buôn bán phần cứng ai ai cũng biết và chuyện vi phạm bản quyền là "default" rồi. Thế mà cái title bài viết là Phát hiện vụ vi phạm bản quyền phần mềm lớn làm giật cả mình. Tui thật sự không hiểu là thay vì mấy chú thanh tra này chạy đi kiếm rồi phạt, sao không làm những chuyện có ích hơn. "Bản quyền" nỗi gì khi mà giáo viên tin học tại các trường vẫn chưa nghe nói đến Linux, như vậy thì làm sao thoát khỏi bàn tay của Windows được chứ. Bỏ tiền ra mua thì không chịu, mà Linux thì không dạy.
Lớp trẻ là những người dễ tiếp thu tin học nhất, chỉ cần uống nắn chúng đi theo con đường phù hợp là tự nhiên sau này không cần phải lo đến chuyện vị phạm nữa. Tui dùng Linux là đáp ứng được nhu cầu, vậy Windows có gì hơn Linux !.
Nói lên blog cho đỡ tức thôi chứ hơi đâu mà mình đi ngồi suy nghĩ chuyện này. Bản quyền ư ? Có mà phạt dài dài